Là một đại lý, một người chị, Trần Phương Thảo vẫn luôn quan tâm, ủng hộ Trần Mao. Mới đây, chị Thảo đã gửi đến Nhà Ong đôi lời tâm sự để giãy bày và khích lệ Trần Mao. Chúc Trần Mao càng ngày càng gặt hái được nhiều thành công trong cuộc sống hơn nữa.
Nguyên văn của lời tâm sự mà chị Thảo gửi đến Trần Mao:
“Chỉ là tình cờ quen em. Lúc đầu mơ hồ. Bởi trong xã hội này em như trên trời rơi xuống vậy. Thật thà vô đối.
Em thật lắm luôn. Cái gì cũng nghĩ đơn giản như cách nghĩ của em không ai xấu và không làm xấu ai.
Giữa lo bao lo toan của cuộc sống đời thường. Em vẫn giữ được cái chân thực. Cái mặt ngơ đến kì. Cô gái đó, ngày nhỏ từng lấy gạo của bố mẹ dấu ở bụi rơm và chỉ điểm cho người ăn xin đến lấy.
Lớn lên dù hoàn cảnh gia đình nghèo khó, nhưng em luôn có ý chí vươn lên. Chưa một lời than trách số phận. Em khóc khi nhìn cha chặt bao cây cam vì không được mùa. Em khóc khi nông sản người dân bị mất giá. Mà sao tay em bị cắt chảy máu em lại không khóc. Kì vậy ta?
Chị Trần Mao – doanh nhân trẻ tham dự chương trình Tự Hào Doanh Nhân Việt Nam tổ chức vào tháng 10 năm 2016
Chứng kiến em bao lần thao thức thâu đêm không ngủ vì lo công việc. Chứng kiến em bao lần lo cho việc người khác mà quên bản thân. Mang tiếng mà ăn uống cực qua loa.
Em qua bữa bằng khoai lang, bằng rau, đúng chất nông sản… . Ăn không nhiều mà đêm nào cũng ngồi làm việc đến quá khuya. Có hôm nói em đi ngủ đây. 30p sau vẫn thấy ngồi trả lời khách hàng. Hoặc ting ting “chị ơi, con thạch sùng nhìn em cười”. 4h sáng vẫn “chị ngủ đi, em làm nốt một tí”.
Bao lần đưa em ra sân bay cũng chỉ vì muốn để trông cho em ngủ thêm xíu. Và cũng vì sợ em ngủ quên lỡ chuyến bay. Chị có nhiều kiểu ảnh em ngủ duyên lắm mà k nỡ dìm hàng.
Ngủ mê mệt sau một đêm loay hoay suy nghĩ công việc. Vì đêm yên tĩnh em dễ làm việc.
Em à, sẽ còn nhiều chuyến bay trong cuộc đời này. Sẽ không phải lúc nào chị cũng ở đó đánh thức em. Nhưng cô gái nhỏ hãy mạnh mẽ lên nhé. Ngủ để lấy lại sức chiến đấu, ngủ để tỉnh dậy và tỉnh táo. Sứ mệnh của em lớn lắm. Em rất giỏi mà. Cố gắng lên em nhé!”