MƯỢN ĐÁ VÁ TRỜI

Nữ Oa là một vị thần xinh đẹp và phúc hậu. Một lần lạc xuống trần gian, Bà rất vui vì nơi này tràn đầy tiếng chim hót và hương hoa thơm khiến bà không muốn trở về trời. Khi cúi xuống suối uống nước, nhìn thấy hình ảnh đẹp đẽ của mình, Bà nảy sinh ra ý tưởng tạo ra sự sống. Bà lấy một nắm đất bùn và nặn thành vô số tượng nhỏ, dựa theo hình ảnh của chính mình. Cũng chính từ đây, con người được sống trên thế giới tuyệt diệu này, tạo ra sự thịnh vượng, làm việc bằng đôi tay, và sống một nếp sống an vui, hạnh phúc.

Nhưng sụ phồn vinh không kéo dài được lâu. Một ngày kia, một trận bão lơn kéo đến. Gió cuốn và mây giăng đầy. Sấm thét gào, rồi một lằn chớp đánh xuống làm bốc cháy cả khu rừng. Chim thú chạy loạn xạ trong tiếng khóc la inh ỏi, sau đó cả góc trời sập xuống. Từ lỗ thủng ấy, nước cuồn cuộn ào ra. Mặt đất bị ngập bởi trận hồng thủy. Lo sợ dân chúng sẽ bị chết đuối, Nữ Oa liền dùng phép màu chuyển toàn bộ các làng bản di tản lên núi cao.

Nữ Oa liền nghĩ cách vá trời, nhưng suốt nhiều ngầy mà vẫn không tìm ra, bởi điều đó vượt quá năng quyền của bà. Nữ Oa vô cùng buồn rầu. Đêm đêm bà thức trắng, đứng trên đỉnh núi cao nhìn ra khắp chốn. Mặt đất vẫn còn hoang sơ, chỉ toàn đồi núi. Bà liền nghĩ ra cách dùng đất đá để gắn lại lỗ hổng mà từ đó con sông đổ xuống. Bà liền nghĩ đến thần đất để thuyết phục:
– Thần đất đáng kính, ta rất muốn mượn thân thể của ngài để cứu loài người. Thần chỉ phải chịu đâu đớn bây giờ nhưng sau này loài người sẽ làm cho thần phì nhiêu, màu mỡ.

Thần đất biết được ý định tốt đẹp của Bà liền đồng ý.

Nữ Oa rất cảm động vì sự giúp đỡ của thần đất. Bà huy động con người cùng xẻ núi, đào đất đá, lượm rất nhiều cát sỏi từ sông hồ và chất chúng thành một ngọn núi ngũ sắc rực rỡ. Sau đó bà đi cắt những ngọn rau từ ruộng và trộn lẫn chúng với đá sỏi và đốt chúng. Lửa cháy không ngừng trong chín ngày đêm. Đất đá sau khi nung trở thành những vật liệu rắn chắc vô cùng. Nữ Oa bưng những hòn đá cháy bỏng và phóng lên trời. Bà liên tục vá lấp trong bảy ngày đêm, cuối cùng lỗ hổng đã được lấp đầy.

Dù bị cháy khắp thân mình, nhưng Nữ Oa rất hạnh phúc. Sau khi giúp trần thế hồi sinh, Nữ Oa liền cưỡi đám mây ngũ sắc và trở về trời vình viễn.

Loài người biết ơn bà nên bảo nhau chăm chỉ cày cấy, tạo ra nhiều thóc gạo, làm cho đất đai màu mỡ, cuộc sống ngày cảng trở lên phồn vinh

CỐT LÕI CỦA CÂU TRUYỆN NÀY LÀ mượn sức người khác để thực hiện những việc ngoài sức của ta.

Đọc xong câu chuyện moi người có thấy có giống quá trình hình thành và phát triển củaNHÀ ONG TRẦN MAO không ạ.

Mỗi thành viên trong NHÀ ONG đều có hoàn cảnh, cá tính riêng, vùng miền sống khác nhau. Nhưng mọi người đều gặp nhau ở một điểm chung đó là muốn sử dụng những SẢN PHẨM CÓ NGUỒN GỐC TỪ THIÊN NHIÊN, AN TOÀN. Đặc biệt cùng với nông dân giải quyết bài toán “được mùa mất giá, được giá mất mùa”.
Cả nhà cùng NỮ HOÀNG NÔNG SẢN – TRẦN MAO xây dựng một nhà ong càng ngày càng mở rộng để nhiều người tiêu dùng được dùng AN TOÀN, TỰ NHIÊN.

Huyen trang Trinh

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *